Không

Âu rằng cũng bởi tại ngu ngơ
Ngẫm nghĩ mà chi thật dại khờ
Lục lọi con tim bao ký ức
Tìm tòi đáy dạ bấy nhiêu mơ
Ngờ đâu giả dối lời cay nghiệt
Ngỡ tưởng lòng ngay tiếng hững hờ
Đếm bước thời gian chừng vội vã
Đi vào dĩ vãng những ngây thơ

Chiều Thu 279

Hững Hờ

Trách tại rằng ai lỡ hững hờ
Thu về dệt mộng với ngu ngơ
Âm thầm nghĩa trải làn mây rạng
Khắc khoải tình vương vạt nắng mờ
Hẹn ước không tròn bao tháng đợi
Duyên thề chẳng vẹn những đêm mơ
Thôi đành nhặt lại cành hoa tím
Gói ghém hành trang buổi dại khờ

Chiều Thu 279

Thương Mãi Ngàn Năm

Ngàn trăm nỗi nhớ gửi cho người
Những buổi canh tàn đếm lệ rơi
Trỗi dậy lòng say hòa sóng biển
Trào dâng dạ cảm hóng mây trời
Còn bao thổn thức neo bờ đợi
Gợi những âm thầm thả bến khơi
Một cõi đi về chân lẻ bước
Ngầm thương phận héo tủi duyên đời

Chiều Thu 279

Đêm Mộng

Hoàng hôn rũ sắc quyện sương mờ
Lẫy ửng chân trời sợi nắng mơ
Toả lộng mây vờn đan nét chữ
Reo hoà gió thổi dệt vần thơ
Âm thầm ngõ vắng đìu hiu đợi
Lặng lẽ đường khuya khắc khoải chờ
Thổn thức đêm nằm vương lệ đẫm
Ngàn thu mộng ấy mãi tôn th

Chiều Thu 279

Cùng Thơ

Về đây bạn hỡi góp vần thơ
Khắp nẻo quê hương nguyệt toả mờ
Rạng rỡ sông cầu ươm nghĩa dệt
Khơi bừng đất thái dặm đường tơ
Ghi lời thắm thiết ân cần gửi
Vẽ chữ nồng thương rộn rã chờ
ƯỚc thoả niềm vui cùng thắp sáng
Ngày sang khấp khởi đợi niềm mơ

Chiều Thu